BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 17

Tuyết Y Hầu không nhịn được phất tay nói, “Mà thôi, hôm nay nói đến

đây là được. Ngươi trở lại nghĩ phương án truy tìm Minh Tôn, giao cho Vô
Ngôn. Đến lúc cần ta sẽ lại gặp ngươi.”

Phùng Cổ Đạo chớp chớp mắt, “Hầu gia có việc gấp à?”

Tuyết Y Hầu nhướng mi nói, “Ngươi nghĩ bản hầu cần phải thông báo

cho ngươi à?”

“Ta chỉ là muốn thay Hầu gia phân ưu.”

“Vậy lộn ra khỏi đường nhìn của bản hầu đi.”

Phùng Cổ Đạo chần chờ một hồi rồi nói, “Ta không rành nhào lộn cho

lắm, có thể lăn trái lăn phải để ra hay không?”

Không đợi Tuyết Y Hầu phản ứng, hắn đã tự xoay người vòng ra cửa.

Tuyết Y Hầu chậm rãi tựa nửa người vào tháp, trên mặt trên người nào

có nửa phần biểu tình ngứa ngáy khó nhịn khi nãy.

Tông Vô Ngôn do dự nói, “Hầu gia, ta vẫn nghĩ Phùng Cổ Đạo người

này…”

“Giả ngây giả dại, thâm sâu khó lường.” Tuyết Y Hầu tiếp lời.

Tông Vô Ngôn vội hỏi, “Vậy có cần thuộc hạ đem hắn…”

“Đem hắn làm gì?” Tuyết Y Hầu duỗi thẳng chân, lập tức có nha hoàn

tiến lên, nhẹ nhàng xoa bóp.

Tông Vô Ngôn nói, “Hoặc là bắt lại nghiêm hình tra tấn, hoặc là giết chết

cho xong chuyện.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.