BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 183

tới đây trực ban là được, không cần mỗi ngày đều tới. Ngày hôm nay là vì
hoan nghênh ngươi.”

“Đa tạ đa tạ.” Phùng Cổ Đạo ấp lễ, sau đó cười tủm tỉm nói, “Chúng ta

lần đầu quen biết, ngươi đã nói với ta nhiều điều như vậy… Ta có thể hoài
nghi ngươi, có mưu cầu gì khác phải không?”

Cử nhân bị đâm trúng tâm sự, không khỏi đỏ ửng hai má, “Rất dễ nhìn

thấu sao?”

Phùng Cổ Đạo không nói gì. Trách không được hắn chỉ có thể ở lại chỗ

này làm chủ sự vạn năm, chỉ bằng chút bản lĩnh cỏn con này, có thể làm
chủ sự quả thật không tồi.

“Kỳ thực, ta muốn nhờ ngươi nói tốt vài câu cho Tử Tùng và Đỗ lão gia

trước mặt Hầu gia.” Cử nhân nói, “Bọn họ một người có tài trị nước, một
người có hoài bão tế thế, đều là nhân tài, không nên thiệt thòi ở nơi này.”

Phùng Cổ Đạo hỏi, “Còn ngươi?”

Cử nhân lắc đầu nói, “Ta tự mình biết mình, cả đời này ta gặp được đại

vận, cho nên mới có thể trúng cử nhân. Về phần chuyện khác, cũng không
dám cầu xa.”

Phùng Cổ Đạo trầm ngâm nói, “Kỳ thực, cũng không phải là không thể

nói tốt.”

Cử nhân có chút không dám tin mà nhìn hắn, quang mang trong mắt

chậm rãi sáng lên. Hắn vừa nãy nói nhiều như vậy, chỉ là muốn trước tiên
lập quan hệ hòa hảo với hắn, để ngày sau tùy thời góp ý gầy dựng nền tảng.
Nhưng làm thế nào hắn cũng nghĩ không ra, thanh niên nhìn qua có chút cà
phơ cà phất trước mắt này, dĩ nhiên thoáng cái đáp ứng.

“Nhưng mà, có một vấn đề.” Phùng Cổ Đạo nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.