BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 227

Phùng Cổ Đạo suy nghĩ một chút rồi nói, “Thật lâu trước đây tại luận võ

tràng từng thấy một lần.”

“Thế nào?”

“Lúc đó võ công của ta còn chưa bằng hiện tại, ánh mắt cũng không thể

sánh được, chỉ biết là trên dưới Ma giáo không một ai là đối thủ của hắn.”
Phùng Cổ Đạo ngẩng mặt lên, phảng phất như đang nhớ lại tình cảnh lúc
đó, trong mâu quang mang theo một chút sùng bái và kính phục, “Hắn vừa
rút kiếm, đối phương đã tè ra quần rồi.”

“… Người của Ma giáo vô dụng như thế?” Tiết Linh Bích hoài nghi nhìn

hắn.

Phùng Cổ Đạo cười gượng, “Tại lúc đó còn trẻ, cho nên ký ức tương đối

mơ hồ. Lại vì trải qua nhiều năm như vậy, cho nên nhiều nhiều ít ít cũng sẽ
thêm vào một chút tưởng tượng của bản thân…”

Tiết Linh Bích ngoài cười nhưng trong không cười mà tiếp lời, “Cũng

tức là căn bản không nhớ rõ chiêu thức võ công của Viên Ngạo Sách.”

Phùng Cổ Đạo nói, “Sao tự dưng Hầu gia lại hỏi Viên Ngạo Sách?”

Tiết Linh Bích nói, “Ngươi còn nhớ bản hầu từng nói không, Viên Ngạo

Sách đã vào kinh rồi.”

“Lẽ nào Hầu gia cho rằng hắn là tới ám sát Hầu gia?”

“Nếu là như vậy, ngược lại có thể bớt được phiền phức cho bản hầu.”

Tiết Linh Bích tiện tay ném thương vào giá vũ khí, “Bản hầu chỉ rất muốn
biết, ai mới là thiên hạ đệ nhất cao thủ chân chính.”

Phùng Cổ Đạo kinh ngạc hỏi, “Không phải Kỷ Huy Hoàng sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.