BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 25

phải dùng Thiên Sơn tuyết liên, linh chi ngàn năm, hà thủ ô vạn năm bồi bổ
thân thể… sao lại có thể ngấm ngầm ẩn núp dưới mắt Hầu gia được?”

“Ngươi thật ra rất hiểu hắn.”

“Đó là đương nhiên. Khi xưa sổ sách của Ma giáo đều do ta quản lý cả.”

“Vậy ngươi có biết, Ma giáo Minh Tôn và Ám Tôn tiền nhiệm đi đâu

không?”

Phùng Cổ Đạo sửng sốt, ngẩng đầu nhìn y.

Tuyết Y Hầu nói, “Ma giáo Minh Tôn và Ám Tôn đương nhiệm đều kế

nhiệm khi còn trẻ, như vậy Minh Tôn và Ám Tôn tiền nhiệm đi đâu?”

Phùng Cổ Đạo cau mày, vuốt cằm nói, “Đúng vậy, đi đâu nhỉ?”

“Bản hầu đang hỏi ngươi.”

Phùng Cổ Đạo cười gượng, “Nếu không phải hôm nay Hầu gia hỏi, ta

cũng chẳng bao giờ nghĩ tới vấn đề này. Không lẽ là… đã chết?”

“Minh Tôn và Ám Tôn tiền nhiệm là sư phụ của Minh Tôn Ám Tôn

đương nhiệm, có lời kể rằng bọn họ từ trước đến nay Tiêu không rời Mạnh,
Mạnh không rời Tiêu*, như hình với bóng. Võ công của bất luận ai trong
bọn họ so với Viên Ngạo Sách đều chỉ có hơn chứ không có kém, thử hỏi
thiên hạ, có ai chống đỡ được bọn họ liên thủ? Huống chi, lúc trước Ma
giáo cam thủ Bễ Nghễ sơn, rất ít đặt chân đến Trung Nguyên, nên càng
ngông cuồng kết thù kết oán. Kiêu ngạo như Viên Ngạo Sách còn chưa
chết, bọn họ sao lại chết được?” Tuyết Y Hầu nói rất đơn giản, nhưng khóe
mắt vẫn không có nửa khắc buông lỏng thần sắc của Phùng Cổ Đạo.

*(Tiêu không rời Mạnh hay Mạnh không rời Tiêu: xuất phát từ , Tiêu và

Mạnh chính là hai viên đại tướng cấp dưới của Dương Duyên Tiêu (Dương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.