BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 260

Tiết Linh Bích ngước mắt, đạm nhiên nói, “Đây là chung thân đại sự của

ta, cũng không phải đại sự trong triều.”

“Chung thân đại sự của ngươi chính là đại sự trong triều!” Lữ Thanh

Đằng nói quá nhanh, chờ khi ra khỏi miệng mới ý thức được mình đã nói
gì, hối hận không thôi.

“Bởi vì binh quyền đang nắm trong tay ta?” Tiết Linh Bích tự tiếu phi

tiếu, “Đó là hoàng thượng ban tặng cho. Hay là các đại thế gia cùng ta dính
dáng không rõ? Hoàng hậu cũng như thế.” Hai câu nói hời hợt của y, lại nói
rõ rành rành bàn tính của hoàng thượng hoàng hậu.

Lữ Thanh Đằng tự biết mình nói lỡ, sợ y đem chuyện này thổi đến tai

hoàng thượng hoàng hậu, vội vã cứu vãn, “Linh Bích ca ca là trọng thần
triều đình, nhất cử nhất động của ngươi tự nhiên liên hệ triều đình.”

Tiết Linh Bích thoáng nhìn về phía Phùng Cổ Đạo, “Nói như vậy, Phùng

Cổ Đạo vô quyền vô thế chẳng lẽ không phải người tuyệt hảo để chọn
sao?”

Phùng Cổ Đạo bị ném sang một bên đang hí hửng xem diễn thình lình bị

kéo vào, vội vã cười làm lành, “Ta bất quá chỉ là một người mê làm quan
nhỏ bé, được Hầu gia thưởng thức mà thôi.”

Lữ Thanh Đằng cười nhạo nói, “Mê làm quan? Ngươi thừa nhận ngươi

cùng một chỗ với Linh Bích ca ca chỉ là vì thăng quan phát tài?”

Phùng Cổ Đạo thẳng thắn nói, “Dù cho ta không thừa nhận, e rằng cũng

không ai tin.”

Lữ Thanh Đằng cho hắn một ánh mắt coi như ngươi biết điều, quay đầu

lại nói với Tiết Linh Bích, “Linh Bích ca ca, tên tiểu nhân vì tiền tài quyền
thế mà khom lưng như vậy làm sao xứng với ngươi được?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.