BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 302

Tiết Linh Bích thấy Tông Vô Ngôn còn khoanh tay đứng đó, nhân tiện

nói, “A Lục đâu?”

Tông Vô Ngôn nói, “Đang trên đường tới Bễ Nghễ sơn.”

“Bễ Nghễ sơn?” Tinh quang trong mắt Tiết Linh Bích chợt lóe, “Vì sao?”

Hắn lúc trước không phải ầm ĩ la hét đòi về sao?

“Giang hồ đồn đãi, Ma giáo tìm được thi thể của Minh Tôn ở Phượng

Hoàng sơn, hiện giờ đang chuyển về Bễ Nghễ sơn.” Ông dừng lại một chút,
nói, “Chuyện Hầu gia và Minh Tôn đại chiến ở Phượng Hoàng sơn đã
truyền khắp giang hồ, người giang hồ đều cho rằng Minh Tôn là chết dưới
tay Hầu gia. Lần này Viên Ngạo Sách đến kinh thành, người giang hồ đều
cho rằng hắn là vì tới báo thù cho Minh Tôn, kinh thành không ít đổ
phường đã âm thầm tổ chức đánh cược về Hầu gia và hắn. Cho nên A Lục
đến Bễ Nghễ sơn dò hỏi thực hư.”

“Lại là cược.” Tiết Linh Bích tự tiếu phi tiếu mà liếc nhìn Phùng Cổ Đạo.

Phùng Cổ Đạo cười gượng.

Tiết Linh Bích nói, “Bản hầu nhớ rõ lúc rời khỏi Phượng Hoàng sơn, đã

bảo A Lục lục soát khắp núi, vì sao không tìm được thi thể Minh Tôn?”

Tông Vô Ngôn nói, “Có thể là do khi đất đá sạt lở, sơn thạch trượt

xuống, chôn thi thể bên trong.”

“Có thể?” Tiết Linh Bích đối với đáp án này hiển nhiên không quá hài

lòng, cười lạnh nói, “Ngươi đem bức họa của Đoan Mộc Hồi Xuân lưu lại
trong phòng bản hầu gửi cho hắn, bảo hắn tìm cơ hội nhìn xem thi thể trong
tay Ma giáo có phải là bản nhân Minh Tôn hay không.”

Tông Vô Ngôn cúi đầu nói, “Dạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.