BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 315

Chờ hắn đến thư phòng, đã là giờ mùi (từ 13h-15h).

Tiết Linh Bích đang đứng sau án (bàn dài), cúi đầu nhìn bức họa trong

tay.

“Hầu gia.” Hắn hành lễ.

“Ngươi đến đây xem, bức họa này thế nào?” Y không ngẩng đầu lên mà

nói.

Phùng Cổ Đạo chậm rãi đi tới.

Bức tranh vừa đập vào mắt, Phùng Cổ Đạo đã nghĩ: Lãng phí một tờ giấy

lớn.

Nếu không phải trên đầu có chữ vương (

王) kia, hắn tuyệt đối không

nhận ra đây là một lão hổ, trên thực tế nói nó là mèo cũng còn gượng ép.
Mà gò đất dưới chân lão hổ này… có lẽ là gò đất nhỉ, từng đoàn từng đoàn
màu vàng, gò đất cư nhiên không biết tại sao mà lại nổi trên mặt nước. Tuy
nói binh đến tướng chặn, nước tới đất ngăn, nhưng đất ở đây cũng quá ít,
ngoại trừ tự chui vào lưới, mang theo lão hổ cùng nhau chìm xuống đáy
nước, hắn không nhìn ra được kết cục thứ hai.

“Thế nào?” Tiết Linh Bích truy hỏi.

Phùng Cổ Đạo trịnh trọng nói, “Rất có phong cách cá nhân.”

“Phụ thân ta sở tác. Hắn gọi lão hổ này là cô đảo chi vương.”

“…” Phùng Cổ Đạo bừng tỉnh nói, “Cô đảo, a, thì ra là cô đảo.” Trách

không được có thể sừng sững trên mặt nước không chìm.

Tiết Linh Bích rốt cuộc ngẩng đầu, lập tức biến sắc, tay phải vươn tới

mặt hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.