BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 317

Thẳng đến nhiều lần xác định chỉ là tâm tư lao lực quá độ, thậm chí âm

dương mất cân đối, khí huyết hư suy, mới nơm nớp lo sợ mà khai phương
thuốc.

Tiết Linh Bích khi hắn hạ bút viết xuống chữ đầu tiên, đột nhiên nói,

“Hắn trúng Ngọ Dạ Tam Thi châm, có phải là hàn độc nặng thêm không?”

Đại phu vội vã rụt bút lại, lập đi lập lại, “Có thể, có thể.”

“Lúc nãy không phải ngươi nói âm dương mất cân đối, khí huyết hư suy

sao?”

“Cái này, cái này…” Đại phu nói, “Cái này cũng là có thể.”

Tiết Linh Bích: “…”

Đại phu cẩn cẩn dực dực mà nhìn gương mặt càng lúc càng hắc trầm của

y, trong đầu hoảng đến nỗi hai chân như nhũn ra. Hắn vào phủ còn chưa tới
một năm, đừng nói mặt đối mặt nói chuyện với Hầu gia thế này, ngay cả xa
xa nhìn mặt một cái cũng rất ít, huống chi đối diện với sắc mặt y lúc này.

Phùng Cổ Đạo rốt cuộc nhìn không được, bèn nói, “Trước tiên dựa theo

hắn nói trị thử xem đã.” Dù sao cũng đỡ hơn hai người bọn họ giương mắt
nhìn nhau, ném hắn sang một bên.

Đại phu đáng thương mà nhìn Tiết Linh Bích.

Tiết Linh Bích gật đầu một cái rất khẽ.

Đại phu lúc này mới hoảng loạng hạ bút, sau đó phóng đi bốc thuốc sắc

thuốc.

Phùng Cổ Đạo thấy Tiết Linh Bích đứng ở nơi đó không nói, thử hỏi,

“Có phải hoàng thượng lại muốn truy phong lão tướng quân làm Trấn Quốc
Công?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.