BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 373

“Nói cũng phải.” Tiết Linh Bích thu hồi ánh mắt, “Nếu muốn đi Hộ bộ,

thì mau chóng đi nghỉ ngơi đi.”

Phùng Cổ Đạo lên tiếng trả lời, xoay người muốn đi, lại nghe y chậm rãi

nói, “Chờ một chút.”

Phùng Cổ Đạo ngẩn ra quay đầu lại.

Tiết Linh Bích suy nghĩ một chút, nói, “Trước khi Sử thái sư đăng môn,

ngươi vẫn ở lại trong phủ đi.”

Phùng Cổ Đạo nói, “Không phải Hầu gia mới nói Sử thái sư nhất định sẽ

đăng môn bồi tội sao?”

Tiết Linh Bích nói, “Thế sự luôn có chuyện ngoài ý muốn.” Mà có chút

hậu quả của chuyện ngoài ý muốn, y cực kỳ không muốn gánh chịu.

Phùng Cổ Đạo rũ mí mắt xuống, giấu đi phức tạp trong mắt, yên lặng xin

cáo lui.

Lúc này bên ngoài ánh trăng sáng vằng vặc, đất trời không phải màu đen

thì là màu ngân.

Hắn nhìn trăng sáng trên bầu trời, nỗ lực đem tâm tư hỗn độn đẩy ra khỏi

óc.

Vô luận quá trình thế nào, chuyện về cái đầu người cuối cùng cũng đã

tạm thời giải quyết. Về phần tương lai… thôi cứ tạm gác một bên ngày mai
lại phiền não đi.

NGŨ

Sáng sớm hôm sau, Sử thái sư quả nhiên phái người dâng hậu lễ đăng

môn tạ lỗi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.