BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 384

giám nên nhiều người hiểu lầm tưởng rằng chỉ có thái giám mới xưng hô
như thế. Về vụ này thì ta không rành lắm, từ nhỏ tới lớn coi phim kiếm hiệp
thấy thái giám chỉ xưng là “ta”, chắc là khi ***g tiếng người ta đã sửa lại
cho dễ hiểu. Vốn định sửa nhưng tôn trọng tác giả nên sẽ để nguyên.)

Thị vệ không dám không nghe theo, đành xoay người hướng về phía

thùng xe nói, “Phùng đại nhân, Hầu gia trước khi đi đã nói, bên người
hoàng thượng không thể giấu cao thủ, cho nên cao thủ trong phủ không thể
theo ngươi vào chùa, thỉnh ngươi tự mình cẩn thận.”

Phùng Cổ Đạo trong lòng khẽ động, mỉm cười nói, “Bên cạnh hoàng

thượng có nhiều cao thủ đại nội, còn sợ bảo hộ ta không được sao? Hầu gia
suy nghĩ nhiều.” Nói rồi hắn từ trên mã xa bước xuống, hướng tới thái giám
nọ khom người hỏi thăm, “Không biết vị công công này xưng hô như thế
nào?”

“Phùng đại nhân khách khí, cha gia họ Hoàng.” Thái giám nọ đối với hắn

có chút khách khí, nghiêng người nhường đường nói, “Phùng đại nhân mời
theo cha gia.”

Phùng Cổ Đạo mỉm cười đi theo sau hắn.

.

Trước Pháp Hải tự là một cây cầu cong nhỏ, dưới cầu là dòng suối trong

veo, nước chảy róc rách róc rách. Bốn phía cổ mộc cao ngất tận mây, thấp
thoáng tường xám ngói đỏ, phong cách cổ xưa thanh nhã, khiến lòng người
vui tươi thanh thản.

Nhưng ngặt nỗi Phùng Cổ Đạo còn lưu lại vài phần buồn ngủ không xua

đi được, thấy cảnh sắc này, cũng chỉ có nước gắng gượng chống đỡ.

Tiến vào chùa miếu, Hoàng công công quen thuộc dẫn hắn đến trước một

lương đình. Trước đình có hai hàng cây xanh che bóng mát hai bên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.