BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 398

Nếu không nhờ có thị vệ nhanh nhẹn, mỗi người kéo một người quay lại,

mất đi chỉ e không phải cánh tay cẳng chân.

Hoàng đế thấy bọn họ lăn trên mặt đất kêu rên, quả tim đập thình thịch,

cảm giác ưu việt cao cao tại thượng thường ngày hết thảy bị mùi máu tươi
hòa tan. Hắn từ khi sinh ra tới bây giờ, gặp qua không ít ngươi lừa ta gạt,
nghe qua không ít ác đấu chém giết, nhưng tới gần tử vong như thế này vẫn
là lần đầu tiên.

Sử thái sư vọt tới trước mặt hắn, liều mạng chen tới phía sau bốn thị vệ

kia, cố ý chặn trước mặt hắn nói, “Hoàng thượng, ta bảo hộ ngươi!”

Hừ. Bảo hộ hắn? Là muốn hắn bảo hộ lại phải không?

Hoàng đế trong lòng sinh ra chán ghét, mặt ngoài đạm nhiên nói, “Làm

phiền Sử khanh rồi.”

Nếu là bình thường, Sử thái sư nhất định sẽ cân nhắc biểu tình này của

hắn thật lâu, đoán chừng thánh ý, nhưng lúc này quan hệ tới sinh tử tồn
vong, dù cho trong lòng biết long tâm khó chịu, cũng chỉ đành mở một mắt
nhắm một mắt.

Đang trong lúc cố gắng cầm cự, lại có một nhóm sát thủ vọt đến, thân thủ

tuy không lưu loát bằng những kẻ trước, nhưng nhân số đông đảo. Các thị
vệ rất nhanh rơi vào cục diện một địch hai một địch ba. Các đại thần quả
thực giống như chuột chạy qua đường mà tán loạn khắp nơi. Hoàng thượng
tuy rằng nằm dưới sự bảo hộ của tứ đại cao thủ, coi như an toàn, nhưng đó
gần như đã nỗ lực chống đỡ.

Tiết Linh Bích mắt nhìn bảy đường, tai nghe tám hướng, lập tức hoành

kiếm đảo qua, thấp giọng nói, “Ngươi chống, ta đi một chút sẽ trở lại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.