BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 456

Viên Ngạo Sách mặt không biểu tình nhìn băng vải đang từ từ quấn thành

một cuộn lên ngón tay mình, “Ngươi định băng hết tất cả sao?”

Kỷ Vô Địch an ủi hắn, “A Sách yên tâm, ta không thiếu chút tiền ấy.”

Viên Ngạo Sách quay đầu, không đành lòng nhìn tiếp nữa.

Qua một lúc, Kỷ Vô Địch vỗ mu bàn tay hắn nói, “Được rồi.”

Hắn quay đầu lại, thấy ngón tay chỉ trầy chút xíu đã bị băng thành một

cái bánh chưng hình thoi.

“Ta nghĩ, ta hiện tại nên cầu nguyện, tốt nhất là không nên có cao thủ nào

chạy vào khiêu chiến lúc này.” Viên Ngạo Sách vừa dứt lời, sắc mặt đột
nhiên biến đổi, nhìn tới hướng cửa trước.

Chỉ nghe phanh một tiếng, Phùng Cổ Đạo đạp ván cửa sập xuống đi vào,

mặc dù vẻ mặt mỉm cười, nhưng khó nén ủ rũ giữa trán.

Kỷ Vô Địch cao hứng bừng bừng mà chào hỏi, “A Sách, ngươi không

cần lo lắng, bảo tiêu tới rồi!”

Phùng Cổ Đạo ẩn ý nói, “Trên đời này có rất nhiều bảo tiêu và sát thủ kỳ

thực chỉ cách một sợi chỉ mỏng.”

Kỷ Vô Địch nhíu mày nói, “Những bảo tiêu đó đúng là không có tiêu

chuẩn làm người mà! Bọn hắn không biết có một đức tính tốt đẹp gọi là
lòng trung thành sao?”

Viên Ngạo Sách thu tay phải về, lãnh tĩnh nói, “Ta thay ngươi ngăn chặn

Tiết Linh Bích.”

Phùng Cổ Đạo không nói gì chỉ cười tủm tỉm nhìn hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.