BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 458

Kỷ Vô Địch nói, “Ví dụ như Phùng Cổ Đạo lương tâm bất an, cũng có

thể vĩnh viễn biến mất đó.”

“Hoặc là chịu phạt nhận tội, bán mình làm nô cũng không sai.” Viên

Ngạo Sách nói tiếp.

Phùng Cổ Đạo thong dong cười nói, “Nếu hai vị nguyện ý tiếp nhận

trọng trách Ma giáo, ta liền anh dũng đi chịu chết, thế nào?”

Tiếp nhận trọng trách Ma giáo?

Viên Ngạo Sách và Kỷ Vô Địch lặng lẽ liếc nhìn nhau.

Kỷ Vô Địch bừng tỉnh nói, “Trước đây sao ta không phát hiện ngươi cư

nhiên lại hữu dụng như vậy chứ? Chẳng lẽ vì ngươi thổi tiêu* nhiều quá?”

*(thổi tiêu: nghĩa đen là thổi sáo, nghĩa bóng là… khụ khụ, tự hiểu)

Phùng Cổ Đạo: “…”

Kỷ Vô Địch dốc sức dụi dụi mũi ngáp.

Viên Ngạo Sách nói, “Ngươi chuẩn bị làm thế nào giải quyết cục diện bế

tắc này?”

Phùng Cổ Đạo giơ tay sờ sờ hàng mi dưới, “Bắt tặc trước tiên phải bắt kẻ

cầm đầu.”

Tinh quang trong mắt Viên Ngạo Sách lóe lên.

“Nếu giấy không gói được lửa, sợ gì bí quá hóa liều?” Phùng Cổ Đạo

buông tay, trong mắt tràn đầy hờ hững, “Ta ngày đêm thần tốc chạy tới,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.