BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 474

Phùng Cổ Đạo lặng lẽ ngậm miệng lại.

Tiết Linh Bích trở tay nắm vành đĩa, “Nếu lúc này bản hầu ném vỡ đĩa,

ngươi có liều mạng cùng bản hầu triển khai một trận tử đấu không?”

“Không đâu.” Phùng Cổ Đạo lãnh tĩnh nói, “Ta không phải đối thủ của

Hầu gia.”

“Ngươi rất tự hiểu mình.”

“Cho nên ta sẽ nỗ lực chạy đi.” Phùng Cổ Đạo không nhanh không chậm

nói, “Đi báo tin, hoặc nghĩ biện pháp khác cứu viện.”

Tiết Linh Bích nói, “Ngươi suy tính rất chu toàn.”

Đối với câu ca ngợi gần như phỉ nhổ này, Phùng Cổ Đạo biểu hiện rất

bình tĩnh.

“Ngươi đã nghĩ được chu toàn như thế, lại chưa từng nghĩ tới việc nói

thật với bản hầu sao?” Đây mới là chuyện mà y không thể tha thứ nhất! Y
có thể lý giải khi hắn đến thì bị bức phải bất đắc dĩ, nhưng không cách nào
tha thứ việc bây giờ đã đâu vào đấy mà hắn lại, bình thản ung dung!

Phùng Cổ Đạo mím chặt đôi môi.

“Lẽ nào, trong lòng ngươi, ngươi cùng bản hầu ngay cả dư địa và giá trị

thương lượng cũng không có sao?” Tiết Linh Bích cắn chặt răng nói.

Phùng Cổ Đạo thở ra một hơi, “Hầu gia, nếu chỉ có một mình ta, ta nhất

định sẽ cùng Hầu gia đánh cược một hồi. Nhưng trên lưng ta gánh vác
chính là toàn bộ Ma giáo. Ta có thể nào dùng sự tín nhiệm của bọn họ để
thử thẳng thắn nhất thời?”

Tiết Linh Bích yên lặng nhìn hắn, chậm rãi nói, “Ngày đó A Lục từ Bễ

Nghễ sơn trở về có nói, hắn nghe được lúc trước những giáo đồ Ma giáo bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.