BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 481

Viên Ngạo Sách nhíu mày.

Kỷ Vô Địch thở dài nói, “Ma giáo lại phải phát thêm một phần lương

tháng rồi.”

Phùng Cổ Đạo mỉm cười nói, “Nếu như ngươi nguyện ý, ta cũng có thể

phát cho ngươi một phần.”

“Thật sao?” Ánh mắt Kỷ Vô Địch sáng lên.

“Chỉ cần hắn chịu quay về Bễ Nghễ sơn.” Phùng Cổ Đạo hất cằm về phía

Viên Ngạo Sách.

Viên Ngạo Sách còn chưa kịp nói, Kỷ Vô Địch đã giành trước, “Là A

Sách quay về Bễ Nghễ sơn với ngươi, hay A Sách quay về Bễ Nghễ sơn
một mình?”

“Ta nghĩ vừa nãy ta đã nói rất rõ ràng.” Phùng Cổ Đạo mỉm cười.

“Vậy sau này ngươi có trở về không?” Vấn đề của Kỷ Vô Địch thập phần

cổ quái.

Nụ cười của Phùng Cổ Đạo không thay đổi, “Đương nhiên.”

Kỷ Vô Địch kéo tay áo Viên Ngạo Sách nói, “Tục ngữ nói một núi không

có hai hổ. A Sách, chúng ta không tới cướp miếng ăn của hắn.”

Viên Ngạo Sách: “…”

Nụ cười của Phùng Cổ Đạo bất biến, “Huy Hoàng môn ngọa hổ tàng

long, chỉ e giành bát cơm càng nhiều.”

“Không sao, vì A Sách, ta có thể nhường một nửa bữa cơm của mình.”

Kỷ Vô Địch dừng một chút, ngay sau đó lại nói, “Có điều, nếu như lý do

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.