BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 513

Phùng Cổ Đạo nói, “Ta cũng không phải đánh giá mình quá cao, ta đánh

giá cao chính là hàn đàm và phần cầu. Ta cũng không phải đánh giá thấp
Hầu gia, ta là thực sự thỉnh cầu. Phái Thiên Sơn tuy rằng sống lâu ở Thiên
Sơn, nhưng tới tới lui lui qua qua lại lại cũng bất quá là mẫu đất ba phân ở
trước cửa mà thôi. Ấn tượng đối với hàn đàm vẫn chỉ dừng lại ở những
năm trước, vài lần tìm hiểu cũng chỉ đến trước núi. Nếu không phải như
vậy, thì tại sao ngay cả chuyện con đường lúc trước bị phong kín, chỉ có thể
đi từ nơi này cũng không biết? Luận địa hình, ta quen thuộc hơn bọn hắn
gấp trăm lần.”

Tiết Linh Bích nói, “Làm sao bản hầu biết ngươi nói thật hay giả?”

“Hầu gia cho rằng ta có lý do gì để nói bừa?” Phùng Cổ Đạo vẻ mặt thản

nhiên.

“Ngươi nói dối chưa bao giờ cần lý do, chỉ cần một quả tim lạnh lùng và

một cái lưỡi không xương.”

Phùng Cổ Đạo cười khổ nói, “Hầu gia thực sự là đề cao ta rồi.”

Tiết Linh Bích giống như nghĩ tới điều gì đó, thần sắc chợt lãnh lệ, “Hắc

y nhân lúc trước bản hầu gặp là ai?”

“Cái gì là ai?” Phùng Cổ Đạo giả khờ.

Lưỡi kiếm đẩy về phía trước, nhanh chóng lưu lại một đường trên cái cổ

trắng nõn của Phùng Cổ Đạo.

Tiết Linh Bích sắc mặt không đổi, “Ngươi biết bản hầu đang nói ai?”

Phùng Cổ Đạo có thể cảm nhận được máu đang chảy xuống dọc theo cần

cổ mình. Nhưng nụ cười của hắn vẫn như trước, “Là tiền nhiệm Ám Tôn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.