BÀI THƠ KINH DỊ - Trang 48

Nam Quân

Bài thơ kinh dị

Chương 8

Trọng Viễn nương theo bờ ruộng khô, thong thả đặt bước hướng tới căn
lều của mụ Phé.

Cuộc tiếp xúc của chàng thanh tra với mụ già nửa thầy bói nửa phù thủy, dở
khôn dở khùng này chỉ đem lại một hậu quả đáng buồn: sự bực bội của
Trọng Viễn.

Thật vậy! Trọng Viễn bực bội vô cùng vì mắc kẹt trong tình trạng “tiến
thoái lưỡng nan”. Đã biết chắc rằng mụ Phé có đóng một vai trò rất quan
trọng trong vụ án, nhưng sự ưu ái của đồng bào địa phương đối với mụ
không cho phép chàng áp dụng biện pháp cứng rắn để moi ra sự thật nơi
mụ. Rồi sự hiện diện của một khẩu súng hai nòng dựng trong góc lều của
mụ Phé. Hỏi thì mụ cho biết đó là khẩu súng của thầy kiểm lâm Danh để
quên.

Nội tâm vướng mắc ưu tư, Trọng Viễn hướng về biệt dinh cụ Án thong thả
đặt bước.

Một căn nhà lợp tranh gọn ghẽ sáng sủa, vách ken toàn bằng nứa ngộ đan
đều nan, dựng trên cái nên đắp cao gần thước, khiến chàng chú ý. Một bức
hàng rào bằng cọc vôi gióng tre bao quanh khiến căn nhà có vẻ ấm cúng
đặc biệt nhờ một khuôn cổng rào hai cánh, bên trên là dàn hoa Thiên Lý tỏa
hương thơm nhẹ nhàng thanh khiết.

Trọng Viễn lầm bầm: “Nhà thầy kiểm lâm Phạm Văn Danh”, sau khi liếc
mắt trên tấm bảng gỗ sơn trắng kẻ chữ xanh: “Phân chi kiểm lâm Phú Hộ”

Trọng Viễn vừa mới đưa tay định đẩy cánh cổng thì đã thấy một bóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.