BÀI THƠ KINH DỊ - Trang 68

Nam Quân

Bài thơ kinh dị

Chương 10

Chàng thanh tra dợm chân bước ra khỏi phòng cô giáo, chợt chị
Duyên chạy lên báo cho trọng Viễn biết nữ chủ nhân cần gặp chàng có
chuyện gấp.
_Xác thằng Ngây biến mất rồi, ông thanh tra! Các kẻ hiếu kỳ kéo tới trại
Con đông nghẹt lộn xộn lắm. Xin ông tới ngay cho.

Giọng nói của bà Án run run xúc động khi báo tin dữ.

Trọng Viễn quay ra cửa, rảo bước đi qua trại Con.

Gặp bà Cầm, chàng yêu cầu cho biết mọi việc.

Trước khi bắt tay, đặt bước tiến sâu vào cuộc điều tra, Trọng Viễn đã điện
về Phú Bình xin cấp trên tiến hành mọi thủ tục trong vụ án mà thằng Ngây
là nạn nhân và chàng dặn bà Cầm là phải mời vị Linh mục cha Xứ Phú Hộ
tới làm phép xác cho thằng nhỏ tội nghiệp.

Trọng Viễn bàng hoàng, trên mặt chàng không một thớ thịt nào rung động,
nhưng ánh mắt đã quắc lên. Làn da trên đôi má ửng hồng; Trọng Viễn có
cảm giác kẻ gian đã coi thường chàng quá.

Tia mắt sáng quét một vòng trong đám đông. Một vài cậu con trai làng
nhởn nhơ cười cợt khi trông thấy “chàng con trai tỉnh thành” có sắc giận
dữ. Thái độ vô trách nhiệm của mấy chú, mấy cô “còn sống nhờ cơm cha
áo mẹ” ấy khiến Trọng Viễn không khác ngọn lửa bị đổ thêm dầu.

Biến cố thê thảm xảy ra gây đổ vỡ chết chóc cho bà Cầm, cho gia đình bà
Án Bùi, không thể chấp nhận thái độ hiếu kỳ một cách vị kỷ như thế kia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.