BÀI THƠ KINH DỊ - Trang 84

Nam Quân

Bài thơ kinh dị

Chương 12

Về tới biệt thự, Trọng Viễn đẩy mụ Phé vào một gian phòng bên cánh
phải, trong kê toàn tủ sách, cửa ra vào có treo chìa khóa sẵn sàng. Chàng
thản nhiên khóa trái cửa, để mụ phù thủy bên trong.

Bước xuống sân, chàng thanh tra áy náy vô cùng, Trọng Viễn cảm thấy khổ
tâm không bút nào tả xiết khi nghĩ đến lúc bắt buộc phải báo cho bà Án biết
về cái chết rùng rợn của đứa con yêu quý của bà. Trời ơi ! Và nhất là…
nhất là Tường Vân, cô gái đẹp dịu hiền phải đối chất với cái xác không hồn
của người anh trai ruột thịt.

Phải ! Đúng như thế ! Chương trình kế hoạch “đối chất” của Trọng Viễn là:
yêu cầu tất cả mọi người ở trong biệt dinh cụ Án phải nhìn mặt xác chết
một lần, nhưng không báo cho một ai biết trước việc ấy.

Đồng thời, chàng giữ tuyệt đối bí mật. lẳng lặng kêu điện thoại để điện
trình Tòa án nội dung sự việc.

Ông Dự thẩm Tòa án được thông báo chương trình kế hoạch chuyên môn
của chàng thanh tra, đã thi hành các thủ tục một cách kín đáo, đồng thời hai
thi thể nạn nhân được di chuyển bằng xe hơi đến quàn tại nhà bà Cầm. Xác
thằng nhỏ Ngây được khâm liệm ngay. Còn thi thể Sinh, cao lớn, cân đối,
vẫn mặc đủ quần áo chỉnh tề, đặt nằm ngay ngắn trên cái giường lớn. Có
điều lạ là người ta không thể chắp hai bàn tay cứng ngắc của cậu vào với
nhau, và không làm cách nào khép được đôi mí cho che kín đôi tròng mắt
lúc nào cũng mở trừng trừng.

Trọng Viễn, trăm khéo, nghìn khôn, đã ngầm báo cho bà Án tin tức rùng
rợn về cậu con một. Bà tỏ ý muốn được nhìn thấy mặt con lần cuối cùng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.