BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 1007

An Dạ chưa kịp nghĩ, vừa muốn bơi lên đã bị bàn tay đó túm lấy kéo

xuống lòng hồ sâu thẳm không thấy ánh mặt trời, bốn phía tĩnh lặng.

An Dạ nhớ đến truyền thuyết người cá, tương truyền khi thuyền đi

ngang qua một số địa điểm gặp phải người cá, nếu nghe tiếng hát của họ sẽ
tự động nhảy xuống biển, bị họ ăn thịt.

Chẳng lẽ cô gặp phải người cá trong truyền thuyết?

Nhưng trên đời này.... thật sự có loại loại sinh vật đó sao?

Sống lưng An Dạ liên tiếp tràn ra từng đường máu loãng như sương

mù rồi nhanh chóng biến mất trong hồ nước.

Có một bầy cá lúc nhúc vây xung quanh cô, bơi lòng vòng như muốn

chia một phần ăn.

Bàn tay kia vẫn nắm chặt cô không buông, càng lúc càng kéo cô sâu

xuống dưới, lực kéo cũng lớn hơn.

"Ầm!"

Giữa lúc đó, đáy hồ vốn tối đen bất ngờ sáng rực lên.

An Dạ nhìn kỹ lại thì thấy đó chính là một viên ngọc trai cực lớn, màu

sắc viên ngọc này sáng bóng lấp lánh, tựa như một bóng đèn cao áp thắp
sáng cả đáy hồ.

Con trai ngửi được mùi máu của An Dạ nên mới thò ra một đoạn vòi

thịt dùng để săn mồi, trông giống như một bàn tay trắng nõn.

Nhưng An Dạ không thể lại bị chìm nữa, nếu cứ chìm xuống thì rất có

thể cô sẽ bị con trai khổng lồ nuốt sống, bị lớp thịt trắng bóng bao phủ và
trở thành món ngon khó gặp của nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.