BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 1024

Các đường nét được khắc trên tường có vẻ hơi thô, thậm chí còn có lỗ

rỗng, không biết có phải do ngâm quá lâu trong nước hay là do kết cấu của
chúng nữa.

Nếu như xem xét cẩn thận thì trông nó như một nàng tiên cá ngồi hát

trên rặng đá ngầm, cũng có chút giống với hải yêu Siren trong huyền thoại
ngoài biển khơi.

Theo truyền thuyết, vào lúc trăng tròn, nếu như mặt biển dày đặc

sương mù sẽ có thể xuất hiện hải yêu hoặc pogiao nhân, tiếng hát của họ
ngọt ngào, thân hình uyển chuyển, cơ thể lõa lồ dưới trăng như được điểm
xuyến bởi những ngôi sao li ti.

Người cá khiến người ta mê muội như lạc trong màn sương, nghe theo

tiếng hát mà từ bỏ nhân tính, bước chân sa đọa, cũng giống như sa vào tình
yêu tội lỗi, lỡ một bước là rớt xuống vực sâu.

An Dạ cảm thấy đầu óc khô khốc như bị điện giật đau đớn.

Cô nhận ra có gì đó không ổn, lùi lại một bước lớn, vừa định chạy

khỏi chỗ đó nhưng đã bị bức tranh trên tường giữ lại.

Bức tranh này thật kỳ lạ!

Nhưng hiển nhiên đã không còn kịp rồi.

An Dạ lại mở mắt thì trước mặt đã trở nên mơ hồ hư ảo tựa như được

bọc một lớp lụa mỏng, ánh trăng sáng soi rọi khiến hình người trong bức
họa sống động như thật.

Không biết là do tác dụng của sương mù hay vì cô bị mê man đến nỗi

thần trí không rõ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.