BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 1139

Bạch Hành thật sự chết rồi sao?

Cứ thế.... mà chết đi.

An Dạ không rõ mình muốn khóc hay cười, cười chính mình không

biết tự lượng sức, châm biếm tất cả những gì mình đã làm.

Cô muốn trả thù nhưng lại bất lực, là tại cô quá ngốc, đã tin lầm Tiểu

Di.

Bây giờ bị cô ta cắn ngược cũng đáng lắm.

Dù An Dạ có khả năng đến thế nào đi nữa thì cũng ích gì?

Bạch Hành đã chết rồi. . . . . .

Một Bạch Hành cao lớn sừng sững như ngọn núi, một Bạch Hành

không gì không làm được đã chết rồi.

An Dạ nhắm mắt lại, hiện lên trong đầu cô đều là gương mặt của Bạch

Hành - khi anh tức giận là im thin thít nhưng cánh tay sẽ hơi run rẩy, đầu
mày nhíu lại, trên cánh mũi chảy ra mồ hôi; khi anh cười thì đuôi mắt hơi
nheo lại, không tỏa ra ánh sáng nóng rực chói lóa như mặt trời nhưng lại
khiến cho người ta cảm thấy thật ngọt ngào; dù anh không làm điều gì lãng
mạn nhưng lại luôn có thể ngay lập tức khiến cho người ta cảm thấy an
toàn; anh luôn tự mình quan sát và đánh giá mọi thứ nhưng sau khi hiểu rõ
anh thì mới nhận ra đó chính là sự dịu dàng tỉ mỉ của riêng anh.

Một người tốt như vậy, giống như ánh sáng đã từng kéo cô ra khỏi nơi

tăm tối.

Một người tốt như vậy. . . . . .

Tại sao lại thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.