BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 234

Có lẽ nơi này cách khu Hoàng Sơn khá xa?

Khoảng cách nhất định không quá mười tiếng lái xe vì An Dạ có thể

dựa theo trạng thái tinh thần của mình, cô đã ngủ tối đa khoảng mười tiếng
mà thôi, nếu ngủ quá mười hai tiếng thì cô sẽ cảm thấy đại não như thiếu
dưỡng khí, choáng váng và đau đầu, đây là thói quen của cô từ khi còn nhỏ.

Hơn nữa, son môi của cô ta đã phai màu mà lại không kịp dặm thêm,

thế thì rất có thể cô ta đang vội vã vào nhà? Lúc cô ta bước vào thì An Dạ
cũng vừa mới tỉnh, thế nên thời gian bổ sung lại lớp trang điểm cũng không
có?

Nếu căn cứ vào những dấu hiệu này, có thể suy ra đây là một nơi hẻo

lánh, thậm chí là ở trong núi sâu bởi vì không khí trong núi tương đối lạnh,
còn có thể vừa mới mưa xong, cách khu Hoàng Sơn không quá mười hai
giờ xe chạy.

An Dạ chưa kịp suy đoán gì thêm thì đã thấy cô ta lại đẩy cửa bước

vào.

Trong nháy mắt cô ả họ Cao kia đẩy cửa ra, An Dạ quan sát thật nhanh

hoàn cảnh bên ngoài: ngoài cửa là cầu thang được xây bằng xi măng, tay
vịn bằng sắt.

Cô ta ném cho An Dạ một cái di động, nói: "Cho phép cô gọi một

cuộc điện thoại, nhất định là bọn họ vẫn còn lưu giữ di vật của cô ấy nhỉ?"

An Dạ nghe thấy cô ta cố tình nói hai chữ 'di vật' thì cảm thấy muốn

bệnh thêm.

"Trong lúc tôi nói chuyện điện thoại thì cô có thể tránh ra ngoài được

không?" An Dạ hỏi.

"Ồ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.