BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 233

Sau đó, An Dạ nhìn khắp một lượt trong phòng, phát hiện trong này

chỉ có một chiếc giường đơn cùng với tủ đầu giường màu vàng nâu, còn lại
thì trống rỗng, ngay cả cửa sổ cũng chẳng có lấy một cái, chỉ có một ô cửa
nhỏ xíu nhưng lại nằm tuốt trên cao.

Cô không có cách nào nhìn ra bên ngoài.

An Dạ bắt đầu nhớ lại cách ăn mặc của cô ta - áo khoác bằng da lót

nhung bên trong, có mấy chỗ thẫm màu. Màu son của cô ta rất nhạt, gương
mặt hơi tái, ngay cả lúc sau khi vào cửa thì cô ta vẫn luôn duy trì tư thế ôm
ngực.

Những điều đó chứng minh được gì?

Rất có thể cô ta ôm ngực là theo bản năng cảm thấy lạnh, cho nên vẫn

luôn duy trì động tác này. Gương mặt cô ta tái nhợt thì rất có khả năng bị
gió thổi, son môi khô khốc cả lại.

An Dạ không tự giác sờ sờ môi mình, lớp da môi hơi bị bong lên, đâm

cả vào đầu ngón tay. Điều này nói lên rằng xung quanh đây gió rất lớn, hơn
nữa, gió tây rất dễ làm khô da.

Áo khoác của cô ả họ Cao kia còn lót thêm nhung bên trong, chứng

minh rằng thời tiết bên ngoài hiện nay rất lạnh. Bên ngoài áo khoác có vài
vết thẫm màu, rất có thể trước khi cô ta bước vào đây đã chạm vào nước,
thế nhưng tóc của cô ta không bị ướt như vậy đã nói lên lúc ấy không phải
trời đang mưa, có thể là thời điểm bước vào nhà, có nước rơi xuống từ trên
mái hiên.

An Dạ đối với nhiệt độ khá là mẫn cảm, cô cố gắng nhớ lại thời tiết

xung quanh khu Hoàng Sơn - ở đó không phải đặc biệt rét lạnh, cho dù
luồng không khí lạnh có tràn vào thì thời tiết cũng không bị ảnh hưởng
nhanh như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.