BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 239

nhận ra mình đã đói meo.

Bệnh bao tử của cô lại tái phát, cả người cuộn tròn trên chiếc giường

nhỏ, trong bụng dường như có một con dao sắc bén đang quấy đảo. Cô cúi
đầu kéo chăn trùm kín cả người, cảm nhận được sự ấm áp cô mới thấy dễ
chịu hơn một chút.

Bỗng nhiên, cô ngửi được một thứ mùi vừa quen thuộc lại vừa quái dị

- mùi thuốc sát trùng.

Đã từng có một khoảng thời gian, An Dạ rất thích những thứ hơi khác

người: cô thích ngửi mùi của dầu cây rum(*), cô còn thích tách bao con
nhộng của thuốc Cefixime ra mà liếm trực tiếp thuốc bột ở bên trong, tuy
rằng ăn như vậy rất tổn hại tới dạ dày nhưng cô lại ham mê hương vị không
đắng không chua của loại thuốc hạ sốt này!

Cho nên, cô đối với mùi vị của thuốc rất mẫn cảm, thậm chí có thể nói

là một loại ham thích không giống người thường.

Nhưng tại sao.... trên chăn lại có mùi thuốc sát trùng?

Cô dùng con mắt không bị quáng gà nhìn kỹ thì thấy cái chăn này

hoàn toàn là màu trắng, ngay cả khung giường cô đang ngồi đều là loại
hình chữ nhật bằng inox, giống y như loại giường trong bệnh viện hay
dùng.

Đáy lòng An Dạ bỗng nhiên dâng lên một nỗi hưng phấn khôn kể. Cô

nhìn nhìn tủ đầu giường, trên cửa tủ có dấu vết màu trắng như giấy bị dán
lại đã lâu, muốn gỡ ra cũng gỡ không được.

Tất cả những điều này chứng tỏ nơi đây rất có khả năng là một cái

bệnh viện bị bỏ hoang... Là bệnh viện nhỉ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.