BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 327

Con búp bê vẫn đứng ở chỗ cũ không nhúc nhích, trên mặt mang nụ

cười tươi, nụ cười đó dưới ánh đèn càng lộ ra vẻ diễm lệ giống như được
bao phủ bởi một tầng máu - một vẻ đẹp sinh động mà lại tà ác. Đôi môi
bằng gỗ của nó như thật sự có được mạch máu của con người vậy, lộ ra nét
hồng hào mịn màng động lòng người.

An Dạ nuốt nuốt nước miếng, cô cầm lòng không đặng vươn tay ra, sờ

sờ lên mặt nó rồi cô cứ như bị rắn cắn, rụt tay lại.

Nhiệt độ! Cơ thể của nó... thật sự có nhiệt độ như người!

An Dạ như gặp phải quỷ (quỷ đó chứ còn gì nữa +_+) , vẻ mặt hoảng

sợ nhìn nó. Trên tay cô vẫn còn cầm dao nhưng lại bị tình huống hiện tại
chấn động mà đứng yên như bị điểm huyệt.

Cô cứ nhìn chằm chằm con búp bê, trong nhất thời không biết xuống

tay bằng cách nào. Nếu làm thế... thật giống như cô muốn giết một người
còn đang sống sờ sờ vậy.

Mình... thật sự muốn làm như thế sao?

An Dạ chần chờ trong chốc lát, bỗng nhiên cô phục hồi tinh thần lại,

suýt chút nữa thì đã bị nó mê hoặc rồi.

Cô nhất định phải giết nó! Nó muốn chiếm lấy linh hồn của Bạch

Hành, mặc kệ là người hay là búp bê cũng không được! Nếu có ý định tổn
thương người quan trọng nhất của cô thì nó phải trả một cái giá thật đắt!

Con búp bê bỗng nhiên nhếch miệng, nở nụ cười trong yên lặng. Nó

nhìn An Dạ, đôi mắt híp lại thành một đường thẳng đen tối.

Nó đang cười nhạo cô không đủ sức phản kháng, cũng chính là đang

tuyên cáo quyền sở hữu đối với thân thể của Bạch Hành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.