BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 428

nơi nó có khả năng khống chế nhưng cô vẫn nắm được ý thức của mình, có
thể tự do hoạt động, duy trì giấc mơ tỉnh này.

Cô lại trở về trước căn biệt thự kia.

Đột nhiên An Dạ cảm thấy như đã qua một đời. Cô vận dụng ý thức

gọi Bạch Hành, rất nhanh, phía sau lưng cô đã xuất hiện một hình bóng
quen thuộc - là Bạch Hành đang đi ra từ chỗ tối.

Trong tay anh cầm một cây súng, đây là vật tự vệ duy nhất của cả hai

ở thế giới này.

Cánh cửa không gió mà tự động mở ra, phảng phất như nó đang hoan

nghênh bọn họ trở về.

Sau đó, cả hai bước vào trong, chậm rãi đi lên cầu thang.

Ngoại trừ phòng C bị khoá chặt, mấy căn phòng khác đều mở cửa toan

hoác, còn cái bóng đen vẫn luôn bám theo An Dạ lại không thấy đâu.

An Dạ vội vàng chạy đến cánh cửa phòng C, kêu vào bên trong: "Tần

San San, là tôi!"

"An Dạ?!" Cô ta nôn nóng đáp lời: "An Dạ, cứu tôi!"

"Cô sao rồi?"

"Tôi vẫn khỏe."

"Bên trong đó có gì dị thường không?" An Dạ nói, "Nghe này, hiện tại

cô đang nằm mơ!"

"Ha? Nằm mơ?! Không thể nào!" Tần San San bộ dáng khó tin, cô ta

lớn tiếng trả lời: "Đừng có trêu tôi, chắc chắn là các người thông đồng với
tổ tiết mục, đừng có chơi tôi kiểu đó! Tôi mới không bị các người lừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.