BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 475

Một lát sau, An Dạ đóng notebook, trèo lên giường đi ngủ.

Quấn cả người vào tấm chăn dày cộm, cô với tay tắt đèn.

Toàn bộ căn phòng tối đen ngay lập tức, yên lặng không một chút

động tĩnh.

An Dạ vốn định ngủ, thế nhưng cứ bị quấy nhiễu bởi một cảm xúc

phức tạp.

Loại cảm xúc này hơi khó để giải thích, giống như khi sắp ngủ lại

buồn tiểu, phải đi WC, hoặc là sắp ngủ lại sợ mình quên đặt báo thức, phải
đứng dậy kiểm tra rồi mới ngủ được.

Là một loại ám chỉ tâm lý mãnh liệt.

An Dạ ló đầu ra từ trong chăn, quét nhìn một lượt bốn phía.

Một bên mắt của cô bị quáng gà nhìn không thấy nên chỉ có thể nhìn

được phía bên trái, là bóng dáng xiêu vẹo của những đồ vật trong phòng bị
ánh trăng chiếu tới.

Tất cả đều bình thường.

Cô yên lòng, nằm xuống nhắm mắt lại.

Ngay sau đó, cô bỗng nhiên mở bừng mắt.

Không đúng.... cô đã bỏ lỡ một chỗ.

Tuy cô mở to hai mắt nhìn xung quanh nhưng bởi vì bệnh quáng gà,

nhìn thấy được chỉ có một nửa, cô không biết chắc phía bên phải mình lại
có những gì.

Nếu vậy, dùng mắt trái không bị quáng gà nhìn thử xem sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.