BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 567

An Dạ như muốn bật khóc, chờ anh đến gần, cô vô thức ôm chặt cổ

anh, gấp gáp tìm kiếm sự an ủi.

Cô thì thầm: "Làm em sợ muốn chết!"

Cơ thể Bạch Hành cứng đờ, vài giây sau mới hồi thần, trở tay ôm thật

chặt An Dạ vào lòng, giống như cô là một phần thân thể của chính anh.

Anh bế An Dạ lên, lại một lần nữa ôm cô vào ngực.

"Đừng sợ, có anh đây!" Thanh âm của Bạch Hành vẫn luôn dịu dàng

như mọi khi, trong nháy mắt có thể làm dịu đi vết thương trong cô, khiến
cô bình tĩnh lại.

Đôi môi của Bạch Hành kề ngay mép tóc An Dạ, xẹt qua nhẹ nhàng

như chuồn chuồn lướt nước, mang theo ý trấn an vỗ về.

Đôi môi mỏng kia di chuyển từ đường chân tóc đến giữa trán An Dạ

thì dừng lại, cô ngơ ngẩn đứng im, hô hấp đều cứng lại, sau đó không kiềm
được mà rùng mình một phát.

Bạch Hành cũng không buông cô ra mà lại thành kính đặt thêm một nụ

hôn nữa vào trán cô.

Cảm giác ướt át này làm cho An Dạ nhịn không được mà nheo mắt lại,

cô giống như bị điện giật, trái tim đập quá nhanh, ngay cả thở cũng khó
khăn gấp gáp.

Bên trong An Dạ dường như có một thứ gì đó đang lặng yên nở rộ,

đầu tiên là một chiếc lá nhỏ, sau đó sinh trưởng thành dây leo quấn lên trái
tim cô, quấn kín đến mức không còn một khe hở, nhanh chóng trói buộc
trái tim cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.