BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 590

Bóng đèn bên ngoài cửa bỗng nhiên vụt tắt, bốn phía lâm vào bóng tối

tĩnh lặng đáng sợ vô cùng tận.

Qua thật lâu sau, An Dạ mới thích ứng được với ánh trăng, một bên

mắt phải của cô bị quáng gà nên chỉ có thể dựa vào mắt trái nhìn đường.

"Theo sát tớ!" An Dạ rì rầm một câu nhưng lại không có ai trả lời cô.

Cô quay phắt lại, phát hiện cả Bạch Hành và Tần San San đều không

thấy đâu.

Sao lại thế này? Đáy lòng cô rơi đánh bộp một phát, dự cảm bất an

bao trùm cả cơ thể.

Đúng lúc này, cánh cửa bỗng nhiên kẽo kẹt một tiếng đóng lại, toàn bộ

không gian chìm vào bóng tối, chỉ còn duy nhất ánh trăng đang chiếu sáng.

An Dạ duỗi tay bật đèn, may mà đèn trong nhà còn chưa hư, ngay lập

tức đã chiếu sáng toàn bộ phòng khách và lối vào.

Cô vừa tiến về phía trước một bước, vừa nhẹ giọng kêu: "Tiểu Tĩnh!"

"Tiểu Tĩnh, cậu ở đâu?"

"Tiểu Tĩnh? Nếu cậu nghe được thì hãy trả lời tớ, tớ tới cứu cậu đây."

Bỗng nhiên An Dạ có một khát vọng, cô ngược lại hy vọng không cần

có ai trả lời cô bởi vì An Dạ không biết mình có gặp nguy hiểm hay không,
lỡ đâu gặp phải thì sao? Cô vẫn nhớ rõ nơi này chứa đựng những gì....

Nơi này có 'Tiểu Tĩnh', rất rất nhiều 'Tiểu Tĩnh'.

Chỉ là bọn họ đang ở đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.