BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 797

Tâm tình cô vui vẻ nên vội làm mặt quỷ với Bạch Hành, nói: "Nói vậy

thì hình như lần nào em cũng là ngôi sao may mắn của anh ha, trước đây
gặp nạn biết bao nhiêu lần, lần nào không phải bởi vì có em nên mới có thể
sống sót sau tai nạn?"

"Ừ." Bạch Hành chẳng nhiều lời, chỉ gật đầu đáp lại cô.

Bọn họ đến gần trạm xăng dầu bị bỏ hoang, phía trong trạm xăng dầu

chính là một cái khách sạn sáng đèn nhưng bên trong lại chẳng có ai.

Gió thổi qua cánh cửa mở tung, khoá cửa đã bị cạy, có thể do lâu ngày

không có ai ở nên ăn trộm lẻn vào khoắn hết những đồ vật đáng giá rồi.

An Dạ bật đèn lên, phát hiện ít ra còn có điện chứ cũng không đến nỗi

nào, tuy nơi đây dơ dáy bụi bặm nhưng tốt xấu gì thì cũng có thể ở được.

Cả hai còn chưa kịp ngồi xuống ghế sô pha thì đã có một người đàn

ông vội vàng xông vào.

Trên trán anh ta có vết máu đỏ thẫm chảy cả xuống mắt nhưng anh ta

không quan tâm mà chỉ nôn nóng hỏi: "Các người có nhìn thấy vợ của tôi
không? Cô ấy mặc áo len trắng, vóc dáng nhỏ nhắn, tóc nhuộm màu đỏ
rượu."

"Không thấy, có chuyện gì sao?" An Dạ hỏi.

Người đàn ông thống khổ bứt tóc mình, anh ta ngồi xổm trên mặt đất,

nói: "Vừa rồi xe của tôi bị trượt trên đường núi, đụng ngã biển báo giao
thông, trán tôi bị thương vào lúc đó, hôn mê hết mấy phút, sau khi tỉnh lại
thì không thấy vợ mình đâu nữa. Cô ấy vốn ngồi bên ghế phụ lái nhưng giờ
chẳng thấy đâu. Thấy chỗ này có đèn, nghĩ có thể cô ấy đang ở đây hay
không ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.