BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 852

Lần này, cô đã thật sự không còn sức lực, vừa mới ghé lên thành

thuyền đã lâm vào hôn mê.

Hít thở khi bơi trong nước biển rất khó khăn, sức nén khổng lồ của

nước đè ép ngực cô khiến hoạt động hô hấp đơn giản cũng trở nên nặng nề
khó chịu.

An Dạ biết mình đang nằm mộng, cô nhắm mắt lại, nằm trên giường.

Tứ chi của cô lạnh như băng nhưng rất nhanh đã được một cái gì đó

ấm áp bao trùm, qua một lúc sau, tay chân cô đã bắt đầu ấm trở lại, đầu
ngón tay cũng có chút nhiệt độ.

Là chăn ấm, là giọng nói con người.

Lỗ tai An Dạ như nghe thấy tiếng gì đó, mí mắt nặng nề nhưng cũng

có thể hé mở để cảm nhận được ánh sáng và hình ảnh bên ngoài.

Thế nhưng cô quá mệt mỏi, thân thể hình như không còn là của mình

nữa, cô không thể điều khiển nó nên cũng không tỉnh dậy được.

An Dạ lựa chọn đầu hàng, dần dần buông xuôi theo ý thức mà lâm vào

hôn mê.

Đây là đêm đầu tiên sau khi An Dạ được cứu, một đêm không mộng

mị.

Chờ khi cô tỉnh lại lần nữa đã là 2h chiều.

Vết thương trên đùi cô được băng lại nhưng không bó thạch cao, xem

ra không bị gãy xương như cô đoán mà chỉ là vết thương ngoài da thôi.

"Em tỉnh rồi?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.