BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 867

chỉ vừa hơi mở ra thì tất cả đều mãnh liệt trào ra, mênh mông cuồn cuộn.

Bạch Hành nhìn cô một cái thật sâu, trầm mặc gần năm phút đồng hồ

mới từ từ nói: "Thận phận của anh là thật, anh là Bạch Hành."

"Còn gì nữa?"

"Nếu em muốn biết, trừ khi em có thể đảm bảo sẽ rời khỏi anh."

An Dạ sững sờ trong chốc lát, "Anh nói gì? Muốn em rời đi?"

"Hoặc là, anh sẽ rời khỏi em." Bạch Hành nói một cách bất đắc dĩ.

"Vì sao?"

Anh mím môi, nói: "Đã không còn an toàn nữa, anh vốn đã chết một

lần nhưng giờ vẫn bị tìm thấy. Lần này không thể trốn được nữa, nếu em ở
bên cạnh anh rất có thể sẽ bị tổn thương, thậm chí sẽ chết."

An Dạ bỗng run lên, thế nhưng trong vô thức, cô vẫn không muốn rời

khỏi Bạch Hành.

Đầu óc cô rối loạn như hồ dán, dung dịch đặc dính đó như bị khuấy

đảo lên, khuấy tung toàn bộ suy nghĩ của cô.

Giờ khắc này, nội tâm An Dạ chỉ kêu gào những chuyện có liên quan

đến Bạch Hành, tuyệt đối không thể để anh rời đi như vậy, tuyệt không để
anh bỏ rơi cô.

Gương mặt anh đối diện ánh đèn tỏa ra ánh sáng êm dịu, tầng ánh sáng

mỏng manh kia chiếu lên lớp lông tơ trên mặt anh.

Anh nói: "Cho dù không nói cho em biết thì anh cũng sẽ đi. Ngay cả

Tiểu Di còn biết lấy em làm mục tiêu, rất khó bảo đảm mấy kẻ kia không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.