BAN CÔNG LÊN TRỜI - Trang 139

Sáng sớm, hai vợ chồng nối lại liên lạc với nhau, thoạt tiên là bằng cử

chỉ của bàn tay, sau đó cô vợ đề nghị pha cà phê cho gã uống. Cô nàng lại
có mưu mô gì đây? - gã nghĩ, nhưng gã đồng ý.

Ngày chủ nhật lười biếng bắt đầu trải tấm thảm của mình ra, thoạt tiên

sũng ướt do cơn mưa mùa hạ, tuy nhiên cơn mưa này chấm dứt chóng
vánh. Và trời đổ nắng.

11 giờ họ đi nhà thờ. Gã khoác vai vợ. Bây giờ nàng là của gã và chỉ của

gã mà thôi. Và thiên hạ đang đích mục sở thị là nó như vậy. Bất thình lình
gã cảm thấy một cái gì đó... nó không to, nhưng mềm mại và ấm áp. Liệu
đây có phải là hạnh phúc hay không nhỉ?

Dọc đường gã gặp hai nhân viên của mình, họ cúi chào gã, miệng nói: -

Xin kính chào ông giám đốc! - gã vẫn yêu cầu các nhân viên dưới quyền
phải kính trọng gã.

Cả nhà thờ ắp đầy tiếng rì rầm cầu kinh, như cuộc tổng duyệt trước lễ

Misa. Họ kiếm được chỗ tốt, ngay bên dưới giảng đài cổ, bị thâm đen bởi
hàng ngàn bài thuyết giáo, từ khi xuất hiện micrô thì không còn cần dùng
giảng đài này nữa. Ở chỗ này gã dễ nhìn bức tranh khiến gã tò mò - Judas
chỉ móng vuốt của mình vào Chúa.

Họ đi xưng tội. Thoạt tiên vợ gã. Gã liếc nhìn về phía phòng xưng tội.

Linh mục ghé tai vào sát miệng vợ gã y như cành liễu nghiêng xuống mặt
hồ. Gã có cảm giác cha đang đau khổ. Cô ta kể chuyện gì cho linh mục
nghe vậy nhỉ? Một khi Tổng Giám mục cám dỗ chủng sinh, thì một cha xứ
bình thường... gã dập tắt ngay lập tức ý nghĩ xấu xa nảy sinh trong đầu gã.
Vợ gã bước ra khỏi phòng xưng tội với vẻ mặt đầy thánh thiện, gã đã quen
với gương mặt mộ đạo của vợ mình. Gã cũng đi xưng tội, nhưng đến với
cha khác.

Xưng tội xong gã nhận bánh thánh, nhưng bánh có vị đắng. Cách đây

mấy hôm gã chiêm bao thấy mình đang nhận bánh thánh, miệng gã, hoàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.