BẠN CÙNG GIƯỜNG TRÁI TÌNH - Trang 189

Anh cúi xuống hôn cô thật dịu dàng. “Em không bao giờ ngu

ngốc,” Nick thì thầm bên má cô, rồi lại hôn nữa. Lần này miệng
anh ấm nóng ngọt ngào, lưỡi anh xoắn xuýt lấy lưỡi cô. Tess cảm
thấy cơn kích tình lại bùng lên. Đoạn anh vòng tay ôm cô, Tess cảm
giác anh do dự khi nhận ra cô không mặc áo lót. Khoảnh khắc ngập
ngừng rất ngắn, sau đó anh khum lấy hai bầu ngực. Cô áp vào
anh, khẽ rên rỉ khi lực ép từ tay anh làm dịu đi sự nhức nhối nơi ấy.

“Ôi, đừng,” cô thầm thì. “Em muốn anh lắm đấy, không chịu

được đâu.”

Anh hôn cô nữa, miệng anh dịu dàng thưởng thức cô. “Anh cũng

không thể chịu được,” anh rì rầm. “Anh sẽ chẳng bao giờ chờ được
đến nhà.” Anh đặt tay lên eo cô, đẩy trở lại lên cây đàn piano rồi lại
hôn tiếp.

“Nick à?” cô nói khi há miệng thở, và anh nói, “Đừng thay đổi

nhiều quá. Anh cảm kích tuần vừa rồi, nhưng đừng thay đổi
nhiều.”

Khi sự nhẹ nhõm của cô biến thành nỗi khao khát, cô kéo anh

xuống, quặp chân quanh người anh, cầm tay anh luồn xuống
dưới áo mình. Tay anh mát lạnh trên ngực cô, Tess nhắm mắt bởi
cảm giác sung sướng thuần túy khi đụng chạm với anh, đoạn anh đẩy
cô xuống và lăn lên cây đàn với cô. Tess áp mình vào anh, ngửa đầu
ra khi anh kéo áo cô lên và dùng miệng chiếm lấy ngực cô. Miệng
anh quá tuyệt, cô muốn anh quá đi.

Ồ phải, cô nghĩ khi sức nóng đến choáng váng thân quen dâng

tràn như lũ trong mình. Sau đó anh hất váy cô lên trên hông, kéo cô
sát vào anh. Cô rên rỉ, thi thoảng còn xen lẫn cả tiếng cười bởi cảm
giác quá ư dễ chịu khi được đụng chạm với cơ thể anh sau một tuần
dài lạnh lẽo, và bởi bề mặt cứng, mát lạnh của cây đàn piano khiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.