về, bộc trực và nông nổi, nhưng có điều gì đó nơi Tess luôn thu hút
anh quay trở về bên cô, và anh cực kỳ hy vọng đó là cơ thể cô, vì
nếu nó là điều gì khác, anh sẽ gặp rắc rối lớn.
Dĩ nhiên, làm gì còn lý do nào khác. Anh còn phải chăm lo cho sự
nghiệp của mình.
Park vẫn đang nói luôn mồm. “Vụ phản đối có lẽ không hay tí
nào. Nó hợp pháp à?”
Nick ngồi sụp ra sau ghế. “Park này, hồi ở trường luật cậu có
chú ý gì không đấy?”
“Chỉ với phần hay ho thôi. Tớ đã biết là mình sẽ không bênh vực
những người phản đối.” Park cau mày với Nick. “Cậu thấy gì ở cô
nàng nhỉ?”
Nick định kể với bạn nhưng rồi dừng lại. Park sẽ không bao giờ
hiểu được sức cuốn hút tỏa ra từ nhu cầu cứu thế giới đầy say mê
hào hứng ở Tess, mặc dù anh gần như hiểu được sức lôi cuốn lan
tỏa từ sự nhiệt tình đầy say mê hào hứng của cô đối với cuộc sống.
Chính sự nhiệt tình ấy đã làm cho mọi người ở bên cô thấy choáng
ngợp cho đến khi họ suýt chút nữa đã làm những việc ngốc
nghếch không ngờ ở bãi đậu xe Nhà hát ca múa nhạc. Những việc sẽ
khiến họ bị bắt vì tội vi phạm thuần phong mỹ tục nơi công cộng.
Anh lắc lắc đầu mình để gạt bỏ ý nghĩ đó trước khi hoàn toàn
mất trí.
Quay lại với câu hỏi của Park. Lo nghĩ những chuyện thiết yếu
thôi. “Cô ấy có đôi chân tuyệt vời.”
Park đặt tay lên vai Nick và vỗ về anh như một người bố. “Mỗi
chuyện đó thì chưa đủ để xây dựng một mối quan hệ.”