BẢN ĐỒNG CA CHẾT NGƯỜI - Trang 246

quan sát Chris với vẻ tò mò khi ông ấy tới đây. Tôi có cảm tưởng
ông ấy không chắc chắn về kết quả của cuộc giải phẫu, nhưng
ông ấy không nói ra... các bác sĩ họ tốt về cái gì? Hôm qua, tôi
tiễn ông ta lên xe. Chris quan sát chúng tôi từ thềm ngoài. Bác sĩ
Gustave đã nói với tôi không nên hy vọng thái quá... Điều này có
nghĩa gì?

Tối hôm qua... tôi biết đó là lý do tôi lại bắt đầu viết cuốn nhật
ký này... Tôi đã trải qua một thời gian trên thềm ngoài với Chris
để ngắm trăng đang lên ở phía chân trời... anh ấy vào phòng tôi.
Anh ấy muốn làm tình. Đây là lần thứ nhất anh ấy biểu lộ sự
ham muốn này từ hơn hai năm nay. Đã hai năm nay tôi ngủ
một mình, đau vì tình yêu dành cho anh ấy, muốn anh ấy
chiếm hữu tôi, anh ấy đi vào trong tôi, cảm nhận được khuôn
mặt của anh ấy áp vào khuôn mặt tôi. Nhưng khi trông thấy
anh ấy hiện lên trong phòng của tôi, chỉ được chiếu sáng bằng
ánh trăng, tôi đã sợ. Tôi nghĩ đến đôi tay của anh ấy, con dao và
người phụ nữ đó. Anh ấy đã ngồi ở mép giường và anh ấy để đôi
tay của mình lên đôi tay tôi. Sự tiếp xúc này làm cho tôi phát
bệnh. Tôi nghĩ sự biểu lộ trên khuôn mặt tôi đã ngăn cản anh ấy
tiến tới. Anh ấy đã mỉm cười với tôi... tôi nghĩ đến bức họa nàng
Joconde... Cũng với cái nụ cười đó. Anh ấy đã nói với tôi: “Chúng
ta sẽ cố thu xếp giữa hai đứa. Em đã kiên nhẫn đối với anh. Anh
cũng có thể như vậy được”. Nhưng tôi hiểu anh ấy đã thất vọng
và bất ngờ, anh ấy đã chán ngấy tôi. Khi anh ấy trở về phòng
mình, tôi đã khóc. Bây giờ tôi biết rằng tôi sẽ không bao giờ có
thể chịu đựng được việc anh ấy chạm vào người tôi. Đây có phải
là cái điều mà cái gã to lớn ấy gọi là “cuộc phiêu lưu bắt đầu lại
từ số không?”

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.