BẠN GÁI CŨ - NGƯỜI PHÁ HỎNG THẾ GIỚI - Trang 61

“Tô Vãn.”

Trái tim Tư Ngự đột nhiên tê rần, không tự chủ được nâng tay lên kéo

Tô Vãn ghé vào lồng ngực mình: “Nàng đừng như thế, thế giới này lớn như
vậy, sẽ luôn có người yêu nàng, đang chờ nàng, nàng tốt như thế, sẽ có rất
nhiều người muốn ở bên nàng. Cho nên, nàng phải sống thật tốt, sống thật
tốt, biết không hả?”

“Sống thật tốt…”

Dường như Tô Vãn hơi mệt mỏi, cả người không còn sức lực rúc vào

ngực Tư Ngự: “Ta cũng muốn sống cho thật tốt, nhưng chỉ cần tưởng tượng
giờ này biểu ca đang ân ân ái ái cùng Diệp Tri Họa, trong lòng ta liền rất
đau. Sao chàng ấy có thể tàn nhẫn với ta như thế, nói không yêu liền không
yêu, những năm qua ta trả giá nhiều như thế là vì cái gì chứ? Ta không
thuyết phục được bản thân mình, ta không thể nào lừa gạt nổi trái tim mình.
Có đôi khi, ta còn tưởng tượng độc ác rằng, nếu một ngày nào đó biểu ca
cũng vứt bỏ Diệp Tri Họa, như vậy không chừng ta có thể buông xuống, ta
sẽ không cảm thấy đau khổ như bây giờ nữa. Tư Ngự, huynh nói xem ta
như vậy có phải rất xấu xa không? Có lẽ biểu ca và Diệp Tri Họa nói đúng,
ta là một nữ nhân độc ác.”

“Không, không phải.”

Tư Ngự siết chặt tay mình: “Nàng không phải, bọn họ mới là người như

thế.”

Bọn họ mới là…

Nghe Tư Ngự nói, tâm tình kích động của Tô Vãn tựa hồ cũng bình

phục lại không ít, cô chậm rãi nhắm hai mắt lại: “Tư Ngự, có ai đã từng nói
với huynh rằng, ở trong lòng huynh… rất thoải mái chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.