BẠN GÁI TÔI ĐÁNG YÊU NHẤT TRÊN ĐỜI - Trang 197

Ông nội đôi khi thật sự không phù hợp cùng với vẻ ngoài trầm ổn của

mình.

Cô cố gắng thuyết phục ông thêm lần nữa, cửa trước bên ngoài căn

phòng truyền đến âm thanh mở cửa chống trộm.

Hẳn là bà nội đã trở về.

Lộc Viên Viên vừa định lên tiếng ----

"Bà cháu về rồi!" Lão Lộc Trung y một lần nữa đem kim châm thả lại

trong hộp, vội vã đi ra ngoài, "Hai đứa ở đây nói chuyện đi, ta đi một lát rồi
quay lại."

Trong miệng không ngừng nhắc đi nhắc lại, "Ta phải đi giúp bà ấy

xách đồ, không biết mua thức ăn nhiều hay ít...."

Lộc Viên Viên: "......"

Mặc dù ông đã lớn tuổi, thời điểm sốt ruột tốc độ đi trên đường cũng

không có chút chậm chạp nào, hai ba bước liền đi ra ngoài.

Vì vậy, trong phòng chỉ còn lại hai người họ.

Lộc Viên Viên nhìn Tô Lâm đang từ từ chống cơ thể ngồi dậy, cái bàn

có chút nhỏ, đôi chân dài kia của anh có vài phần không có chỗ để đặt.

Cô cảm thấy cảnh này có chút xấu hổ.

"Cái đó," Cô lên tiếng giải thích, "Ông nội em....bình thường là cùng

bà em đi mua thức ăn, hôm nay không đi, ông chỉ là....."

Suy nghĩ một lúc, cô kiên trì nói tiếp:

".....Ông chỉ là gấp muốn đi đón bà. Học trưởng, anh đừng để ý nha."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.