BẠN GÁI TÔI ĐÁNG YÊU NHẤT TRÊN ĐỜI - Trang 390

Lộc Viên Viên sửng sốt một chút, mới phản ứng lại được, anh là muốn

cõng cô đi đến cửa nhà bên kia.

Cô chậm rãi nằm úp sấp trên lưng anh, cảm nhận được anh hơi dùng

lực. Đứng lên đi vào cư xá. Cô lại lần nữa sinh ra loại cảm giác này. (An:
Mn biết cảm giác gì không =)))))

Thật sự Tô Lâm không hề muốn dùng lưng cõng.

Nhất là sau lần trước cô đã nói như vậy.

Người trên lưng anh một lần nữa trầm mặc.

Lúc chiều, cô trầm mặc rất lâu liền thốt ra một câu "Nghĩ tới ba".

"Lộc Viên Viên," Nội tâm anh có chút sợ hãi, hơi nghiêng đầu, "Lần

này em....sẽ không lại nhớ ba em chứ...."

"Phốc ---" Đột nhiên cô cười ra tiếng, qua mấy giây mới đáp: "Không,

không đâu. Học trưởng, anh đừng suy nghĩ nhiều."

Anh không nói tiếp, dựa theo phương hướng trong trí nhớ bước đi.

Đột nhiên, anh cảm thấy cánh tay cô vòng lại ôm lấy vai anh, hơi siết

chặt, giống như không tự giác được.

Qua mấy phút, bên tai lần nữa truyền đến giọng nói của cô.

"Ba em....."

"Sẽ không đối với em tốt như vậy đâu."

Ngữ khí của cô cùng bình thường không giống nhau lắm, như làm

hàm chứa lời oán trách nho nhỏ, âm cuối rất nhỏ, lại mang theo một tia ủy
khuất rất dễ phân biệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.