BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 208

“Hôm nay Tám Cân đã biết lật, Tiền ma ma tấm tắc khen tiểu a ca thông

minh không ngừng, thiếp lại cảm thấy nếu tiểu tử kia hơi gầy đi một tí, trên
cái mông núc ních bớt thịt đi một tí, hẳn sẽ học nhanh hơn... Còn nữa, dạo
này thằng bé đặc biệt thích nhìn đồ vật di động, thiếp tự làm một quả tú cầu
buộc lên đầu giường, Tám Cân luôn nhìn chằm chằm vào nó, tú cầu vừa
động một cái, mắt của thằng bé liền động theo, trông thú vị cực... Dận
Chân, chàng phải chăm sóc bản thân thật tốt a, thiếp và con chờ chàng về.”

Từng ngày trong nhớ nhung cứ thế mà chầm chậm trôi qua, Điềm Nhi

vốn tưởng rằng những tháng ngày bình yên này sẽ kéo dài mãi đến khi
trượng phu trở về mới thôi, không ngờ một buổi chiều nọ, người trong cung
đến đây: “Đức phi nương nương nhớ tiểu a ca.”

Không còn cách nào, Điềm Nhi đành phải vội vàng trang điểm một

phen, rồi tiến cung.

Kể từ lần gặp mặt cực kỳ không thoải mái lần đó, đây là lần đầu nàng

bước vào Vĩnh Hòa cung, cho nên, trong lòng khó tránh khỏi có chút khẩn
trương.

“Con dâu Nữu Hỗ Lộc thị thỉnh an ngạch nương, ngạch nương vạn phúc

kim an.”

“Đứng lên đi.” Đức phi cười nói: “Ôi!!! Đây là tiểu a ca Hoằng Đán của

chúng ta sao, mau ôm tới cho bổn cung nhìn xem nào.”

Điềm Nhi đứng lên, mang trên mặt nụ cười ngại ngùng mà kính cẩn,

nàng khẽ gật đầu, ra hiệu cho Tiền ma ma đứng sau lưng.

“Xin vấn an Tứ tẩu.” Nhân lúc này, một giọng nói dịu dàng chợt vang

lên.

Điềm Nhi đã sớm để ý tới thiếu nữ bên cạnh Đức phi, nghe thấy nàng

gọi mình là Tứ tẩu, trong lòng liền biết, nàng ta hẳn là muội muội ruột của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.