BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 223

Ngạch nương...

Ngạch nương...

Ngạch nương...

Đột nhiên, Dận Chân ngồi bật dậy, cả người mồ hôi đầm đìa như vừa vớt

ra từ trong nước, hắn thở dốc kịch liệt, trong đôi con ngươi đen dập dờn nỗi
hoảng sợ.

“Gia...?” Nghe thấy động tĩnh, Tô Bồi Thịnh vén màn đi vào.

Dận Chân cũng không để ý đến hắn, chỉ trực tiếp xuống giường, cầm

một bình trà nguội lên, ngửa đầu đổ vào miệng.

Một lát sau, trong lòng đã dần bình phục lại, hắn trầm giọng hỏi: “Giờ

nào rồi?”

“Hồi bẩm gia, mới canh hai thôi ạ, ngài mới ngủ được hai canh giờ.”

Dận Chân hít sâu một hơi, cau mày ngồi xuống.

Tô Bồi Thịnh nhìn ra chủ tử có chỗ không thích hợp, cũng không dám

hỏi nhiều, chỉ cầm áo từ trên kệ bên cạnh, khoác cho Dận Chân.

“Chuyện ta phân phó, tra thế nào rồi?”

Biết chủ tử ý chỉ chuyện gì, Tô Bồi Thịnh vội vàng báo cáo lại. “...

Được Thập Tứ gia trà trộn trong đám đầy tớ mang theo... mắt nô tài thật
vụng về, thật không nhìn ra đó là một cô nương...”

“Nói như vậy, ‘hắn’ chính là nữ nhân gần đây ồn ào với lão Thập Tứ?”

Dận Chân bố trí rất nhiều tai mắt trong kinh thành, tất nhiên Thập Tứ a

ca cũng được liệt vào nhóm ‘giám sát’ trọng điểm. Cho nên về chuyện ‘tình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.