BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 257

Dận Chân thấy vậy không khỏi nhíu mày.

Mùa hè, trời nóng nực, nha đầu này chưa bao giờ chui vào trong ngực

mình, lúc nào cũng: ôm nóng quá, nóng quá, chàng xích ra xa một chút.
Nhưng vào thu gần đông, khí trời lạnh xuống, thì lại giống như bây giờ, hận
không thể hai người dính lấy nhau.

Vươn tay, như trút giận nhéo lên gò má ngủ đến đỏ bừng kia, Dận Chân

rất có loại cảm giác mình bị lợi dụng.

Chắc là cảm giác bị đau, Điềm Nhi mơ màng mở mí mắt nhập nhèm ra,

chép chép miệng nhỏ, thấy Dận Chân đang trừng mắt nhìn nàng, theo bản
năng liền cười cười lấy lòng, sau đó rướn cổ, bẹp một ngụm hôn lên môi
trượng phu, cả mặt đều như là ‘Ngoan đi, ngoan đi, ngủ ngoan đi a, đừng
phá nữa’.

Nha đầu này, xem hắn là Tám Cân sao!

Dận Chân khóe miệng giật giật, cặp mắt trừng càng phát ra cơn sóng

cuộn trào mãnh liệt.

Chỉ tiếc, người nào đó ngâm nước nóng ngâm đến toàn thân như nhũn

ra, hoàn toàn không có tinh thần tiếp thu được tín hiệu “khó chịu” kia, chỉ
như con lợn con ủi ủi vào trong ngực nam nhân vài cái, liền nhắm mắt,
ngáy o o.

zz(~o~)zz.

Lại ngủ trong chớp mắt rồi, thật đáng hận!!

Nghe từng làn hương thơm truyền tới từ trên người thê tử, trong lòng

Dận Chân dần nổi lửa, lập tức liền lột áo mỏng trên người Điềm Nhi, đè
lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.