BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 287

“Nô tỳ Thải Vân, Truy Nguyệt, thỉnh phúc tấn đại an.” Điềm Nhi ngẩng

đầu nhìn, lúc này mới thấy, đứng trước mặt là hai cung nữ mặc cung trang
phấn hồng, chải tóc đuôi sam, một người trong đó ban ngày nàng đã gặp
qua.

Cho họ đứng dậy, Điềm Nhi tự mình xuống giường, nha hoàn xinh xắn

tên Thải Vân cực có ánh mắt đưa qua một bộ kỳ bào liền thân thêu ánh
trăng điểm xuyết thêm cánh bướm đỏ, lại tay chân nhẹ nhàng chải tóc cho
Điềm Nhi.

Kỹ thuật không tệ, Điềm Nhi thoáng nhìn nàng ta một cái.

Chỉnh trang xong xuôi, Điềm Nhi tự mình kêu Tám Cân dậy, có lẽ tiểu

tử kia ngủ lâu quá nên có chút mơ màng, thấy hoàn cảnh xa lạ, trên mặt liền
lộ vẻ bất an. Nhưng lúc thấy ngạch nương cười dịu dàng, vẻ bất an này
ngay lập tức bị ném ra ngoài với vận tốc ánh sáng.

Không lâu sau, Phỉ Thúy vén rèm đi vào. “Chủ tử tỉnh...” nàng quét mắt

nhìn qua hai nha hoàn đang cúi mi buông mắt, rồi mới nói với Điềm Nhi:
“Nô tỳ vừa đến phòng bếp xem thử, bữa tối đã chuẩn bị xong rồi, chủ tử có
muốn dùng ngay không.”

Điềm Nhi gật đầu lên tiếng nói được, hai người Thải Vân, Truy Nguyệt

thấy Phỉ Thúy đi vào, liền thức thời lui xuống.

Một lát sau, một bàn thức ăn đã được dọn lên, một đĩa cá trích sốt cà,

một đĩa bao tử cắt sợi xào dầu mè trộn rau, một đĩa chả tôm cuốn, một đĩa
bánh trứng, cùng hai bát cháo nhỏ, một lồng sủi cảo gạch cua. Trông món
ăn màu sắc không tệ, khiến vừa nhìn liền dâng lên cảm giác thèm ăn. Sau
khi hai mẹ con ăn xong, Điềm Nhi gọi Tiền ma ma đến.

“Ma ma đã thấy khá hơn chưa?” Nàng quan tâm hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.