BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 311

nhiều binh sĩ Bát Kỳ, một đám cứ như đánh máu gà, lớn tiếng cổ vũ trợ uy,
người thì gọi Trực Quận vương, người thì reo hò Thái tử gia. Không khí lập
tức liền trở nên sôi động nảy lửa.

Chắc bởi được màn cổ vũ này ảnh hưởng, hai người trong vòng đấu

chớp mắt liền vật nhau cuộn thành một đoàn. Hai người vai đẩy vai, công
phu dưới chân cũng không ai nhường ai, ngươi tới ta đi, đánh rất kịch liệt.
Điềm Nhi có chút kinh ngạc nhíu mày, Thái tử nhìn qua không lớn, không
ngờ võ công cũng rất khá, rất có loại như thâm tàng bất lộ.

Đang xem hăng hái, đột nhiên trên cánh tay truyền đến một cơn đau

nhói. Liền thấy chẳng biết lúc nào Lý Giai thị bên cạnh đã bắt lấy, bấu vào
cánh tay trái của nàng, cả thân người nghiêng ra trước, duỗi cổ thật dài, bộ
dạng kích động không thôi. Đáng thương cho cánh tay nhỏ của Điềm Nhi,
bị bộ giáp tay mạ vàng sắc nhọn của nàng ta móc đau nhói, cũng không còn
lòng dạ xem đấu tiếp, vội vàng muốn gỡ cánh tay ra, ai ngờ, Lý Giai thị kia
quyết tâm phải “ngược đãi” được nàng mới thôi, vô luận nàng có gọi ra sao,
cũng nhất quyết không buông tay, Điềm Nhi đau muốn chảy nước mắt.

Đương lúc tức giận định bụng cắn nàng ta một cái, Lý Giai thị lại đột

nhiên thả lỏng ra, đồng thời vội nâng tay bụm miệng, hai mắt đẫm lệ mông
lung.

Điềm Nhi liền dời tầm mắt về trận đấu, chẳng biết lúc nào, hai huynh đệ

họ đã phân thắng bại.

Thái tử nửa ngồi dưới đất, thở hồng hộc, mặt đen thui. Mà Trực Quận

vương thì đứng ở đó, mặt mày phấn khởi. Nom bộ dáng như vậy, liền sáng
tỏ ai thắng ai thua rồi.

Trong lúc nhất thời, cục diện có chút ngưng trệ. Trực Quận vương liền

cười ha ha một tiếng, vươn tay kéo Thái tử lên. Khác với tưởng tượng sẽ
thẹn quá hóa giận, Thái tử vậy mà nhìn như không hề cảm thấy mất mặt khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.