BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 310

Người Mông – Mãn trời sanh tính tình hung hãn, trong xương cốt còn

mang khí khái anh dũng không sợ trời không sợ đất. Cho nên luận võ, dĩ
nhiên là một màn không thể thiếu trong yến hội. Nhưng điều khiến người
không ngờ tới là, lần này lên sân không phải tráng sĩ Mông - Mãn, mà là hai
vị hoàng tử a ca thân phận tôn quý: Thái tử và Trực Quận vương.

Điềm Nhi ngồi cách quá xa, cũng không biết bên kia xảy ra chuyện gì,

chỉ thấy hai người đều đi ra giữa sân, không khỏi khẽ nuốt nước miếng.
Đây là muốn làm cái quái gì a!!!

Không chỉ mỗi nàng, toàn bộ người trong bữa tiệc đều không hẹn mà

cùng ngưng tiếng cười nói, ánh mắt đều chú mục về hai người họ.

Trực Quận vương Dận Thì là con trai lớn nhất còn sống của Khang Hy,

tuổi cũng đã sớm bước vào trung niên, nhưng ở phương diện cưỡi ngựa bắn
cung hắn thế mà cũng là một tay lão luyện, thời trẻ đã từng có kinh nghiệm
trong quân doanh, luận về võ công, trong tất cả đám đệ tử quý tộc của Bát
Kỳ*, cũng đứng số một số hai. Nhưng Thái tử Dận Nhưng thì bất đồng,
Điềm Nhi lén lút quan sát vị vua kế vị trong tương lai này.

* Bát Kỳ: một tổ chức quân sự đặc biệt của triều đại Thanh, Bát Kỳ ban

đầu là danh xưng dùng để chỉ về Bát Kỳ Mãn Châu hay Mãn Kỳ sau đó
được phát triển thêm Mông Cổ Bát Kỳ và Hán Tộc Bát Kỳ vì vậy gọi chung
là Bát Kỳ (không phân biệt).

Thái tử trông hơi béo, mặt mũi trắng nõn, ngũ quan cũng không có gì

xuất chúng, nhưng khí phái toát ra toàn thân cũng hơn hẳn bất kỳ ai, rất có
vài phần bóng dáng của Khang Hy.

Trông hai huynh đệ lại rất ung dung thoải mái, sau một tiếng chiêng, đột

nhiên quấn lấy nhau.

Mắt thấy đã bắt đầu “đấu võ”, tất cả mọi người có chút kích động,

những a ca vương gia của tôn thất, thiếu gia đại thần đi theo đến, và cả rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.