BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 505

đã gây phiền toái cho Tứ đệ muội, ta đã để ngạch nương thằng bé phạt
nghiêm khắc, có lẽ thằng bé kia cũng sẽ trở nên thành thật một chút.”

Điềm Nhi vừa nghe vậy, không khỏi thầm kêu một tiếng: “Hiếm thấy.”

Nghe nói, Thái tử phi Thạch thị tính tình cáu kỉnh kỳ quái, nói chuyện

khó nghe, rất không được Thái tử yêu thích. Vì thế thành thân hai mươi
mấy năm, dưới gối cũng không có một mụn con, đã vậy bụng dạ nàng còn
hẹp hòi, đối với đám con cái của thiếp thất cũng không bao giờ có sắc mặt
tốt. Từ sau khi Điềm Nhi gả vào hoàng thất, cũng nghe không ít người thảo
luận sau lưng nàng ta, hôm nay được gặp mặt mới có thấy quả đúng như
vậy. Không nói đến cái gì khác, chỉ ở mỗi điểm “ngôn ngữ chói tai”, đã là
chắc chắn rồi.

Đối với lời Thạch thị nói, Điềm Nhi cũng không nhận, chỉ khẽ cười, rồi

thi lễ xong liền hướng đến chỗ Thập Tứ phúc tấn.

“Thằng bé đâu?” Điềm Nhi nhìn một vòng, cười hỏi Hoàn Nhan thị:

“Sao không thấy?”

“Hoằng Minh đã được a mã nó ôm ra ngoài rồi.” Hoàn Nhan thị mặt đầy

ngọt ngào cười cười: “Gia nhà chúng ta vốn thích khoe khoang, nhất định
đã ôm ra cho chúng huynh đệ nhìn xem rồi.”

Điềm Nhi và Bát phúc tấn ngồi bên cạnh nghe xong, đồng thời nở nụ

cười.

Điềm Nhi lại nói vài lời chúc mừng, đồng thời tự mình đưa tặng khóa

vàng bình an. Chiếc khóa được làm theo hình đầu hổ trông vừa tinh xảo vừa
độc đáo mới mẻ, lại còn hợp với thuộc tính của đứa bé, cho nên Hoàn Nhan
thị vô cùng cao hứng.

“Lại nói, phủ chúng ta cũng có hỉ sự đấy...” Lúc này, Bát phúc tấn

Quách Lạc La thị đột nhiên lên tiếng cười nói: “Trắc phúc tấn của gia nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.