BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 527

“Xem ngươi nói kìa.” Điềm Nhi trong lòng thầm nhủ, ngoài miệng lại

cười nói: “Bất quá đám anh em Hoằng Thì hiện nay đang ở Sướng Xuân
Viên bồi giá rồi, thật sự không có ở đây.”

“Ta cũng có nghe nói.” Quách Lạc La thị lập tức tiếp lời: “Cũng là muốn

phiền Tứ tẩu một chuyện, Cảnh muội muội thân thể nặng nề, Sướng Xuân
Viên bên đó lại là nơi Hoàng thượng giá lâm, chắc chắn có quân đội thị vệ
thủ hộ, đao thương san sát sợ sẽ kinh nhiễu đến đứa bé. Không bằng để
Cảnh muội muội trước trú tạm ở chỗ Tứ tẩu, tẩu thấy có được không?”

Biết rõ thân mình nặng nề, sao còn không cho nàng ta ở lại trong phủ

tĩnh dưỡng, mò mẫm chạy ra ngoài làm gì? m thầm rủa hai câu, Điềm Nhi
cười nói: “Vậy thì có là gì, Cảnh trắc phúc tấn cứ để ý ở lại đây là được.”

Như thế, lại qua hai ngày sau, một ngày nọ, Dận Chân tranh thủ trở về từ

Sướng Xuân Viên, thẳng đường đi vào sân viện Điềm Nhi ở, nô tài tinh mắt
canh chừng bên ngoài đã sớm nhìn thấy hắn đi tới, vội kéo căng cổ họng
kêu lên: “Nô tài thỉnh gia đại an.”

Hắn kêu một tiếng này xong, Điềm Nhi bên trong tất nhiên là nghe

được, khẽ vén màn trúc lên, nàng trước cười rồi nói: “Gia đã về ạ.”

“Ừm!” Dận Chân sắc mặt nhu hòa, hơi gật đầu, miệng vừa toan mở lời,

lại bắt gặp sau lưng Điềm Nhi còn đứng một nữ tử thân mặc kỳ phục hoa
văn tròn màu vỏ quýt, tướng mạo trung bình, chỉ thấy nàng có chút run rẩy
cúi người nói: “Tỳ thiếp Cảnh thị thỉnh Ung thân vương đại an.”

Dận Chân quét mắt cao thấp nhìn nàng một cái, đoạn nói: “Đứng lên đi.”

Sau khi đứng lên, Cảnh thị hướng về Điềm Nhi hành lễ một cái, liền tự

động tự giác lui ra ngoài.

“Gia dùng cơm trưa chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.