BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 611

Nhưng mặc dù đã làm những việc như vậy, nàng vẫn không lấy lại được trái
tim của mình, cuối cùng nàng cũng đã yêu nam nhân đó.

Vì thế nàng đã sử dụng thủ đoạn không nên sử, làm ra chuyện sai lầm

không nên làm.

“Đều là ngạch nương không tốt, tất cả mọi chuyện đều là ngạch nương

không tốt.” Lương phi lệ rơi đầy mặt lẩm bẩm nói: “Là ngạch nương xa cầu
hão huyền thứ không nên cầu, là lòng ta quá tham lam.”

Dận Tự nhìn mẫu thân như đã sụp đổ, trong lòng rốt cuộc cũng không

đành lòng, không khỏi vươn tay ôm lấy bà. “Nhi tử không hỏi, ngạch
nương, nhi tử không hỏi nữa.”

Hai mẹ con cứ như vậy mà ôm nhau, thoạt nhìn thật bi thảm như không

nơi nương tựa.

Thời gian dần qua, khi ánh trời chiều đã ngã về tây, Dận Tự trong lòng

tràn đầy ấm ức cùng mất mát đi ra từ chỗ Lương phi, hắn không trực tiếp
hồi phủ mà đi đến chỗ Cửu a ca, hiện tại hắn chỉ muốn tìm một người, có
thể thống thống khoái khoái mà uống say.

“Nương nương, ngài đừng thương tâm nữa, thuốc của ngài đến rồi, mau

nhân lúc còn nóng mà uống đi ạ.” Thị nữ bưng chén thuốc bằng sứ men
xanh nhẹ nhàng khuyên nhủ. Lương phi hồi thần từ trong trạng thái ngẩn
người, vươn tay đón lấy chén thuốc, có chút suy yếu nói: “Đã biết rồi,
ngươi đi xuống trước đi.” Đợi sau khi thị nữ lui ra, bà lại không uống chén
thuốc trong tay, mà trực tiếp đổ vào chậu hoa nhỏ bên cạnh giường.

Mình sớm nên làm như vậy, Lương phi nghĩ, mình sớm nên làm như

vậy.

Trên triều đình, từ khi đảng Bát a ca bị Khang Hy đế lấy thủ đoạn lôi

đình mà mạnh mẽ đánh tan, nhiệt độ của chuyện “lập Thái tử” đột nhiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.