BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 631

“Quỳ xuống, ngươi đứa con dâu bất hiếu này, lập tức quỳ xuống cho bổn

cung!” bà vươn tay chỉ vào Điềm Nhi, như kẻ tâm thần lên cơn mà gào thét.

“Tứ tẩu, tẩu vẫn nên nhanh quỳ xuống thỉnh tội với ngạch nương đi!”

Hoàn Nhan thị có ý tốt nói: “Lão nhân gia bà vốn bị bệnh, tẩu cũng đừng
chọc giận bà.”

Cơn phẫn nộ cuộn trào trong lòng, Điềm Nhi ôm chặt con gái trong

ngực, một đôi đầu gối làm sao cũng không chịu cong xuống.

“Còn nhìn cái gì, chết hết rồi sao! Tần ma ma, giáo huấn con tiện nhân

này cho bổn cung.” Lúc này trông Đức phi cực kỳ dị thường, trên mặt bà
hiện đầy phẫn nộ, trông đôi mắt như là của một con mèo hoang bị chấn kinh
mà đột nhiên xù lông dựng thẳng lên, toàn thân hoàn toàn hiện ra một loại
dáng vẻ kích động đến phát điên.

Nhìn Tần ma ma từng bước đi đến, Điềm Nhi cả người căng cứng, Phỉ

Thúy và Truy Nguyệt sau lưng vội bước ra trước che chắn hai mẹ con nàng.

Đương lúc bầu không khí còn đang căng thẳng như muốn khiến người

đông cứng, ngay tại lúc Tần ma ma mang theo nụ cười không hảo ý vươn
tay đến mình, ngoài điện đột nhiên truyền đến tiếng hô lớn của thái giám:
“Vạn tuế gia giá lâm, Ung thân vương đến, Hoằng Đán tiểu a ca đến ——.”

Nghe thấy cái tên Dận Chân, kèm theo tâm tình thả lỏng chính là nước

mắt ủy khuất lăn xuống.

“Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn tuế!!” một lát sau, một bóng dáng màu

minh hoàng chậm rãi đi vào, một bóng dáng màu xanh nhạt cao ngất cùng
một bóng dáng của hài đồng sáu bảy tuổi đi theo phía sau hắn.

Gần như là trong nháy mắt, Dận Chân liền chú ý tới vẻ mặt khóc thầm

của Điềm Nhi, con ngươi trong mắt hắn lập tức co rút lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.